Muc luc
Những người queer, giống như những người chuyển giới, đều là lệch lạc mang ấn tượng tiêu cực. Chúng ta không tuân theo những giả định truyền thống của chủ nghĩa dị tính về hành vi nam và nữ, bởi vì chúng ta có các mối quan hệ tình dục và tình cảm với người cùng giới. Vào ngày 13 tháng 5 năm 1992, Lý Hồng Chí đã tổ chức buổi hội thảo đầu tiên giới thiệu trước công chúng về Pháp Luân Công tại thành phố Trường Xuân ở vùng đông bắc của Trung Quốc. Theo tiểu sử về hành trình chứng ngộ tâm linh của ông, Lý Hồng Chí nói rằng ông đã được “một số thiền sư theo các trường phái Phật giáo và Đạo giáo” dạy cho ông cách thức “tu luyện”.
Pháp Luân Công không tồn tại hệ thống phân cấp để bắt tuân theo một tư tưởng chính thống, và rất ít hay không nhấn mạnh về kỷ luật giáo điều; điều duy nhất được nhấn mạnh là cần phải hành xử theo tiêu chuẩn đạo đức nghiêm khắc, theo Craig Burgdoff, một giáo sư nghiên cứu tôn giáo. Pháp Luân Công khác biệt với các trường phái khí công khác ở chỗ các bài giảng của môn tu luyện này bao gồm một loạt các chủ đề tâm linh và siêu hình, nhấn mạnh về các giá trị đạo đức và đức hạnh và trình bày chi tiết về một vũ trụ luận hoàn chỉnh. Môn tu luyện này là thuộc về Phật gia nhưng cũng có sử dụng các khái niệm và ngôn ngữ có trong Đạo giáo và Khổng giáo. Điều này đã khiến một số học giả coi Pháp Luân Công như là một loại đức tin kết hợp giữa các trường phái. Khí công là một thuật ngữ hiện đại đề cập đến một loạt các phương pháp liên quan đến vận động chậm, thiền, và thở có kiểm soát. Các bài tập theo kiểu khí công trong lịch sử đã được các nhà sư Phật giáo, các võ sĩ Đạo giáo, và các học giả Nho giáo tập luyện từ xa xưa như là một phương thức cải biến tinh thần, đạo đức, và thể chất.
Nhà nghiên cứu Ethan Gutmann ước tính rằng Pháp Luân Công chiếm trung bình từ 15 đến 20 phần trăm của tổng số người “lao cải” trong thời kỳ đó, trong đó bao gồm việc cải tạo thông qua các trại lao động cũng như các nhà tù và các hình thức giam giữ hành chính. Các cựu tù nhân trong hệ thống trại cải tạo lao động đã báo cáo rằng các học viên Pháp Luân Công là một trong những nhóm tù nhân lớn nhất; ở một số cơ sở trại lao động và nhà tù, họ chiếm đa số các tù nhân, và thường được biết đến là các tù nhân chịu án dài nhất và bị đối xử tồi tệ nhất. Một báo cáo năm 2013 của Tổ chức Ân xá Quốc tế về các trại cải tạo lao động cho thấy rằng, các học viên Pháp Luân Công “chiếm trung bình từ một phần ba, và trong một số trường hợp, chiếm đến 100% tổng số tù nhân” của một số trại cải tạo.
Thực hành của Pháp Luân Công nhấn mạnh vào tâm tính, và tự nhận là một trường phái của Phật giáo, tuy vậy có kết hợp các yếu tố của Đạo giáo. Những người tập luyện Pháp Luân Công mong muốn loại bỏ các cố chấp của tâm trí thông qua cách hành xử đạo đức và thiền định, và cuối cùng đạt đến sự giác ngộ tâm linh. Bên cạnh đó, thuật ngữ LGBTQIA cũng thường hay được sử dụng và ba chữ cái viết tắt thêm là “queer, liên giới tính , và vô tính “. Những biến thể khác có thể bao gồm chữ “U” cho “không chắc chắn”; “C” cho “sự tò mò”; thêm một chữ “T” cho “người ăn mặc xuyên giới”; “TS”, hoặc “2” cho “hai tâm hồn” (two-spirit); “SA” cho những “đồng minh dị tính”.
Trong năm 1997, Bộ Công an đã phát động một cuộc điều tra xem liệu Pháp Luân Công có nên được coi là tà giáo (邪教, xiejiao). Tuy nhiên, một năm sau đó, vào ngày 21 tháng 7 năm 1998, Bộ Công an đã ban hành văn bản số 555, “Thông báo về cuộc điều tra Pháp Luân Công”. Tài liệu này khẳng định rằng Pháp Luân Công là một “tà giáo”, và lệnh cho các cuộc điều tra khác cần được tiến hành để tìm kiếm bằng chứng hỗ trợ cho kết luận trên. Các học viên Pháp Luân Công cho biết các đường dây điện thoại của họ bị ghi âm, nhà của họ bị lục soát và đột kích, và nơi tập luyện Pháp Luân Công bị nhân viên an ninh công cộng đến phá rối. Thứ tự của các chữ cái không được tiêu chuẩn hóa, ngoài các biến thể giữa các chữ “L” hay “G”, những chữ cái ít thông dụng hơn, nếu được sử dụng, thì có thể được đặt ở bất kỳ vị trí nào.
Sự tăng trưởng của Pháp Luân Công bên ngoài Trung Quốc phần lớn tương ứng với sự di chuyển của sinh viên Trung Quốc đại lục đến phương Tây trong giai đoạn đầu và giữa những năm 1990. Các hiệp hội và câu lạc bộ Pháp Luân Công bắt đầu xuất hiện ở châu Âu, Bắc Mỹ và Úc, với các hoạt động tập trung chủ yếu ở các trường đại học. Các hướng dẫn viên tình nguyện Pháp Luân Công và các Hội Pháp Luân Công hiện nay đã có mặt tại 80 quốc gia bên ngoài Trung Quốc. Pháp Luân Công đã được so sánh với “một con chuột đang băng qua đường phố mà mọi người đều hét to và lao vào đập”, tin trên Bắc Kinh Nhật báo; các viên chức khác cho biết đây sẽ là một cuộc đấu tranh “dài hạn, phức tạp và nghiêm trọng” để “tiêu trừ” Pháp Luân Công. Phần lớn các chương trình chuyển đổi này dựa trên các kỹ thuật nhồi sọ theo kiểu Mao và chuyển hóa tâm trí.
Các Hoạt Động Xã Hội
Tuy nhiên, trong các trường hợp cá nhân, chính quyền đã phủ nhận việc học viên chết ở trong tù là do bị tra tấn. Chính quyền Trung Quốc cũng tuyên bố các cáo buộc từ phương Tây rằng họ đã “giết học viên Pháp luân công để lấy nội tạng” là những lời vu khống vô căn cứ, chủ yếu được tung ra bởi những học viên Pháp luân công đang lưu vong và các tổ chức chống Trung Quốc ở phương Tây. Việc Pháp Luân Công rút lui khỏi tổ chức HNKKT của nhà nước xảy ra đồng thời với một sự thay đổi lớn hơn trong thái độ của chính phủ đối với môn khí công. Khi những người chỉ trích khí công trong chính phủ ngày càng có ảnh hưởng nhiều hơn, chính quyền bắt đầu cố gắng kiềm chế sự phát triển và ảnh hưởng của các môn phái khí công, trong đó có một số môn phái đã có hàng chục triệu học viên. Vào giữa những năm 1990, truyền thông nhà nước bắt đầu xuất bản các bài báo chỉ trích khí công. Những lý do phổ biến nhất cho việc bị thu hút bởi Pháp Luân Công được ghi nhận là nội hàm cao thâm, bộ bài tập tu luyện và các lợi ích sức khoẻ.
Pháp Luân Công khác biệt với các phương pháp tu Phật truyền thống là đề cao việc tham dự vào thế giới trần tục. Các học viên Pháp Luân Công được yêu cầu duy trì việc làm và cuộc sống gia đình thường nhật, tuân thủ luật pháp của chính phủ sở tại, và không tách mình ra khỏi xã hội. Có một ngoại lệ dành cho các tăng ni, họ được phép tiếp tục lối sống trong chùa chiền trong khi tập luyện Pháp Luân Công.
Ông cũng nói rõ rằng việc công khai bảo vệ Pháp Luân Công là một hành động công chính và là một khía cạnh quan trọng của việc tu luyện Pháp Luân Công. Đó là một cách suy nghĩ cực kì thô lỗ và đơn giản, và vì lẽ đó cái lí do đơn giản này ngày càng phổ biến. Những người nghĩ theo cách này không biết gì về văn học triết học rộng lớn, trong đó ý nghĩa và giá trị của hạnh phúc đã được khám phá và được nghi vấn, và viết như thể chủ đề này không có gì quan trọng cho đến khi họ chú ý. Nhà triết học Jeremy Bentham (1748–1832) là người hơn bất cứ ai chịu trách nhiệm cho sự phát triển của lối tư duy này. Đối với Bentham, rõ ràng là điều tốt đẹp của con người bao gồm niềm vui và không có đau đớn.
Vào tháng 4 năm 1999, một bài báo chỉ trích Pháp Luân Công đã được công bố trên tạp chí Độc giả Thanh niên của Đại học Sư phạm Thiên Tân. Như Porter và Gutmann đã chỉ ra, Hà Tộ Hưu là người thân của thành viên Bộ Chính trị, Bí thư Bộ Công an La Cán. Bài viết này coi khí công nói chung và Pháp Luân Công nói riêng là mê tín dị đoan và có hại cho thanh thiếu niên.
- Stephen Barrett lo ngại rằng niềm tin mù quáng vào “sức mạnh chữa bệnh tuyệt đối” khi tập Pháp Luân Công có thể khiến những người bệnh từ chối các phương pháp điều trị y tế khoa học.
- Nam giới trẻ có quan hệ đồng giới thường có các hành vi nguy cơ cao (như quan hệ tình dục với nhiều hơn 4 bạn tình, tiêm chích ma túy).
- Vào ngày 13 tháng 5 năm 1992, Lý Hồng Chí đã tổ chức buổi hội thảo đầu tiên giới thiệu trước công chúng về Pháp Luân Công tại thành phố Trường Xuân ở vùng đông bắc của Trung Quốc.
- Nhiều cuộc biểu tình của Pháp Luân Công chống lại việc mô tả tiêu cực về Pháp Luân Công trên các phương tiện thông tin đã thành công, kết quả là một số tờ báo đã rút lại một số bài báo chỉ trích môn phái này.
Về phạm vi tổ chức đã đạt được trong Pháp Luân Công, điều đó đã được thực hiện thông qua một cộng đồng kết nối toàn cầu chủ yếu là trực tuyến. Cụ thể, truyền thông điện tử, danh sách email và nhiều trang web là phương tiện chủ yếu để điều phối các hoạt động và phổ biến các bài giảng của Lý Hồng Chí. Các bài giảng Pháp Luân Công sử dụng rất nhiều thuật ngữ tôn giáo Trung Quốc và triết học chưa được dịch nghĩa, và thường ám chỉ đến các nhân vật và các điển cố trong văn học dân gian Trung Quốc cùng các khái niệm được rút ra từ tôn giáo phổ biến ở Trung Quốc. Điều này, cùng với phong cách hành văn theo nghĩa đen trong các quyển sách, vốn bắt chước theo phong cách diễn ngôn trong các bài thuyết giảng của Lý, có thể làm cho các kinh sách Pháp Luân Công khó tiếp cận với người phương Tây.
Những “phụ đạo viên” hay những “liên lạc viên” tình nguyện không có quyền hành đối với những người tập khác, bất kể họ đã tập Pháp Luân Công trong bao lâu. Quyền năng của Lý Hồng Chí trong giáo phái này là tuyệt đối, nhưng cách tổ chức của Pháp Luân Công đi ngược lại sự kiểm soát toàn diện, và Lý không can thiệp vào cuộc sống cá nhân của các học viên. Những người thực hành Pháp Luân Công có rất ít hoặc không có liên hệ gì với Lý, ngoại trừ việc học tập các bài giảng của ông.
Các môn khí công cũng có thể được hiểu là một phần trong truyền thống về “tu luyện” rộng lớn hơn. Nhưng như William Davies đã lưu ý trong cuốn sách gần đây của ông, The Happiness Industry, quan điểm cho rằng hạnh phúc hiển nhiên là điều tốt thực sự là một cách hạn chế yêu cầu đạo đức. Một trong những ưu điểm của cuốn sách phong phú, sáng suốt và cuốn hút này là nó đặt sự sùng bái hạnh phúc hiện tại trong một khuôn khổ lịch sử được xác định rõ ràng.
Sự quan tâm quá mức vào chính trị được xem như là một chấp trước vào quyền lực và sức ảnh hưởng ở thế gian, và Pháp Luân Công hướng đến việc vượt qua những sự truy cầu như vậy. Vũ trụ luận của Pháp Luân Công bao gồm niềm tin rằng các dân tộc khác nhau đều có thiên đàng riêng tương ứng, và những cá nhân mang hai dòng máu sẽ mất đi một số khía cạnh của kết nối này. Tuy nhiên, Lý Hồng Chí cho rằng việc lai giữa hai chủng tộc không ảnh hưởng đến linh hồn của một người, cũng không cản trở khả năng tu luyện của họ. Môn tu luyện này không có bất cứ lập trường chính thức nào chống lại việc kết hôn giữa các chủng tộc, và nhiều học viên Pháp Luân Công có con lai. Góp phần vào sự chú trọng về cách hành xử đúng mực, các bài giảng của Pháp Luân Công quy định một tiêu chuẩn đạo đức cá nhân nghiêm ngặt đối với các học viên.
Chúng cần luồng gió mạnh của đại dương, và vì vậy phải di chuyển một quãng đường xa hơn rất nhiều. Mặc dù việc trấn áp Pháp Luân Công bị kết án đáng kể ở bên ngoài Trung Quốc, nhưng một số nhà quan sát nhận ra rằng Pháp Luân Công đã không thu hút được sự thông cảm và duy trì sự chú ý như đối với các nhóm bất đồng chính kiến khác của Trung Quốc. Tính đến tháng 12 năm 2015, không có bất kỳ một văn bản chính thức hay luật định, hoặc văn bản có giá trị pháp lý tương đương công khai nào nói về chủ trương đường lối của nhà nước Việt Nam đối với vấn đề Pháp Luân Công. Trong năm 2006, các cáo buộc được đưa ra ở phương Tây, nội dung là một số lượng lớn các học viên Pháp Luân Công đã bị giết để cung cấp nội tạng cho ngành công nghiệp ghép tạng của Trung Quốc. Những cáo buộc này đã thúc đẩy một cuộc điều tra của cựu Bộ trưởng Ngoại giao David Kilgour và luật sư nhân quyền David Matas. Pháp Luân Công có trụ sở toàn cầu tại Dragon Springs, một khu đất rộng 400 mẫu Anh xung quanh Cuddebackville ở Deerpark, New York, nằm gần nơi ở hiện tại của Lý Hồng Chí.
Nữ diễn viên chuyển giới Candis Cayne vào năm 2009 đã mô tả cộng đồng LGBT+ là “nhóm thiểu số cuối cùng”, và lưu ý rằng “Chúng ta vẫn có thể bị quấy rối một cách công khai” và “bị gọi tên trên truyền hình”. Để chống lại sự ủng hộ của Pháp Luân Công ở phương Tây, chính phủ Trung Quốc mở rộng các nỗ lực chống lại giáo phái này trên toàn thế giới. Điều này bao gồm các chuyến thăm của các nhà ngoại giao đến các tòa báo để “tuyên dương cái tốt của người Trung Quốc và những cái xấu của Pháp Luân Công”, đánh đồng việc ủng hộ Pháp Luân Công với “mối đe doạ thương mại” và gửi thư cho các chính trị gia địa phương yêu cầu họ rút lại sự ủng hộ Pháp Luân Công. Người tập có thể tập các bài tập Pháp Luân Công một mình hay tập theo nhóm, và thời gian tập tùy vào nhu cầu và khả năng của từng cá nhân người tập. Porter viết rằng các học viên Pháp Luân Công được khuyến khích đọc các kinh sách Pháp Luân Công và tập luyện các bài tập đều đặn, tốt nhất là tập hàng ngày. Các bài tập Pháp Luân Công được tập luyện theo hình thức nhóm trong công viên, khuôn viên các trường đại học, và những nơi sinh hoạt công cộng khác tại hơn 70 quốc gia trên toàn thế giới, và được hướng dẫn miễn phí bởi các tình nguyện viên.
Can Dự Vào Chính Trị Và Truyền Thông
Điều này đã xảy ra song hành với sự nghi ngờ nói chung của phương Tây về những người tị nạn bị đàn áp. Gutmann cũng nhận ra rằng các tổ chức truyền thông và các nhóm nhân quyền cũng tự kiểm duyệt chủ đề này, vì thái độ gay gắt của chính phủ Trung Quốc đối với Pháp Luân Công và những hậu quả tiềm ẩn có thể xảy ra khi đưa ra những tuyên bố ủng hộ công khai đối với Pháp Luân Công. Theo tờ Washington Post (Hoa Kỳ), nhiều học viên Pháp Luân công tin rằng việc thực hiện các bài tập này có thể “nuôi dưỡng năng lượng vũ trụ”, giúp họ chữa khỏi rất nhiều bệnh nan y hoặc mãn tính, từ ung thư cho đến đến chứng dị ứng. Một công chức nghỉ hưu ở Bắc Kinh nói rằng Pháp Luân Công đã chữa khỏi bệnh dị ứng da và tiêu chảy mãn tính của ông. Một phụ nữ Trung Quốc ở độ tuổi 50 cho rằng Pháp Luân Công giúp cô tái tạo một đoạn xương đã bị cắt bỏ trong cuộc phẫu thuật, một Cơ đốc nhân thì tự mô tả Pháp Luân Công đã giúp kiểm soát bệnh tiểu đường của ông ấy.
Xét về ý nghĩa học thuyết, Pháp Luân Công hướng tới sự “không có hình thức”, rất ít hoặc không có tổ chức hữu hình hay chính quy. Các học viên Pháp Luân Công không được thu tiền hoặc tính phí, chữa bệnh, hoặc giảng dạy hoặc diễn dịch các lời giáo huấn cho người khác. Không có người quản lý hay nhân viên, không có hệ thống hội viên, và không có nhà thờ hoặc nơi thờ tự. Vì không có các nghi lễ kết nạp thành viên hay nhập môn, những người tập Pháp Luân Công có thể là bất kỳ ai tự nhận định mình như vậy. Các học viên tự do tham gia tập luyện và tuân thủ theo các bài giảng nhiều hay ít tùy thuộc vào bản thân họ, và những người tập cũng không chỉ dẫn người khác tin vào điều gì hay cư xử như thế nào. Trong bối cảnh văn hoá Trung Quốc, Pháp Luân Công thường được mô tả như là một hệ thống khí công, hoặc là một loại “tu luyện” .
Tuy nhiên, sau sự kiện tự thiêu, chiến dịch truyền thông của Trung Quốc đại lục chống lại Pháp Luân Công đã có được sự ủng hộ đáng kể. Vì sự thông cảm của công chúng đối với Pháp Luân Công đã giảm đi, chính phủ đã bắt đầu “sử dụng bạo lực có hệ thống” chống lại phong trào này. Yuezhi Zhao chỉ ra một vài yếu tố khác có thể dẫn đến một sự suy giảm của mối quan hệ giữa Pháp Luân Công và các phương tiện truyền thông và nhà nước Trung Quốc. Ở những quốc gia Hồi giáo như Indonesia đã ban hành luật cấm nghiêm khắc chống lại người đồng tính. Năm 2003 ở Đài Loan, một dự luật được đưa ra để công nhận hôn nhân đồng tính đã không đạt đủ số phiếu để thông qua.. Tháng 7 năm 2015, chính quyền Đài Loan tuyên bố có kế hoạch soạn thảo một bộ luật để hợp pháp hóa hôn nhân đồng giới nhằm củng cố vị trí của cộng đồng LGBT trong xã hội Đài Loan.
Giải Đề Reading Trong 10 Cuốn Ielts Cambridge Từ 07
Tỷ lệ nghiệp và đức của một người được cho là sẽ quyết định vận mệnh của họ trong cuộc đời này hoặc kiếp sau. Trong khi đức đem lại may mắn và đưa đến sự ngộ đạo, tích tụ nghiệp sẽ mang đến đau khổ, bệnh tật, và sự xa rời bản chất của vũ trụ. Đất khỏe mạnh chứa một lượng lớn vi khuẩn và các vi sinh vật khác, cũng như các phần còn lại và 14…………………… Nó cung cấp cho chúng ta thức ăn và cả những kháng sinh, và chức năng lưu giữ 15……………….có tác động đáng kể đối với khí hậu. Cái tên khác lạ của Cutty Sark bắt nguồn từ bài thơ Tam O Shanter của thi hào người Scotland, Robert Bums. Bác nông dân Tam bị đuổi bắt bởi mụ phù thủy Nannie mặc “cutty sark”, cách gọi cổ của dân Scotland cho váy ngủ ngắn. Mụ phù thủy được mô tả trong Cutty Sark chính là bức điêu khắc hình ảnh người phụ nữ đứng trước những chiếc thuyển buồm cũ.
Bên ngoài Trung Quốc đại lục, một mạng lưới các “người liên hệ” tình nguyện, các Hiệp hội Pháp Luân Công khu vực và các câu lạc bộ trường đại học tồn tại trên khoảng 80 quốc gia. Ở hầu hết các thành phố từ trung bình đến lớn, các học viên Pháp Luân Công tổ chức các buổi thiền định hoặc các buổi học tập định kỳ, trong đó họ sẽ tập luyện Pháp Luân Công hay đọc các bài viết của Lý Hồng Chí. Các buổi tập và thiền định được mô tả là khi các nhóm học viên tụ họp tại các công viên công cộng không theo nghi thức nào-thường là buổi sáng- tập luyện trong một đến hai giờ. Các buổi học nhóm thường diễn ra vào buổi tối tại nhà riêng hoặc ở trường đại học hoặc các lớp học trung học, và được David Ownby mô tả là ‘điều gần giống nhất với “hoạt động giáo phái”’ thông thường của Pháp Luân Công.
Các bài giảng của Pháp Luân Công cho rằng con người thuở ban đầu và bẩm sinh là tốt, thậm chí là sinh mệnh cao tầng, nhưng họ đã rơi vào cõi mê và chịu đau khổ sau khi phát triển tư tâm và tích nghiệp. Để đề cao lên lại và quay trở về với “bản chất thật” của mình, các học viên Pháp Luân Công phải đồng hóa mình với các đặc tính chân, thiện, nhẫn, buông bỏ “các cố chấp của tâm trí và dục vọng” và phải chịu khổ để hoàn trả nghiệp. Mục tiêu cuối cùng của sự tu luyện là sự giác ngộ hay viên mãn , và thoát khỏi vòng luân hồi mà trong truyền thống Phật giáo gọi là ‘’samsara’’. Thế kỉ 19 là thời kỳ công nghệ phát triển mạnh mẽ tại nước Anh, ghi nhận những thay đổi lớn từ năng lượng gió sang hơi nước, từ gỗ sang sắt, thép. Với ba cánh buồm, những chiếc thuyền này được đóng nhằm mục đích vận chuyển hàng hóa đi khắp thế giới, dù một số tàu có kiêm việc chở khách.
Đề Minh Họa Theo Hướng Tinh Giản Bám Sát Đề Minh Họa 2020 Chuẩn Cấu Trúc Của Bộ Môn Tiếng Anh
Các yếu tố xã hội như thành kiến và thiếu khả năng tiếp cận hệ thống y tế đối với cộng đồng này. Ngày 11 tháng 10 năm 2011, hai học viên Pháp Luân Công Vũ Đức Trung và Lê Văn Thành đã bị tòa án nhân dân thành phố Hà Nội tuyên án ba và hai năm tù giam vì đã phát chương trình ‘Tiếng nói Hy vọng’ sang lãnh thổ Trung Quốc bằng làn sóng phát thanh ngắn hồi tháng 4 năm 2009. Theo BBC, tại Việt Nam, Pháp Luân Công chưa được hoạt động hợp pháp và nhiều buổi tụ tập của các học viên Pháp Luân Công tại đây những năm qua đều bị giải tán. Các công trình nghiên cứu của giới học thuật về Pháp Luân Công đã được xuất bản kể từ khi nó được bắt đầu. Hầu hết các nghiên cứu này là của các nhà khoa học xã hội nhằm điều tra các điều kiện xã hội đã dẫn đến việc tạo ra Pháp Luân Công. Tỷ lệ bị nhiễm HIV trong cộng đồng đồng tính luyến ái nam vốn cao, làm tăng khả năng lây nhiễm trong cộng đồng so với dân số thông thường.
Dịch Đề & Phân Tích Đáp Án Ielts Reading Cambridge 13 Test 4
Các nhà quan sát nước ngoài đã cố gắng để giải thích lý do của Đảng Cộng sản Trung Quốc cấm Pháp Luân Công là bắt nguồn từ nhiều yếu tố. Tháng 6 năm 1998, Hà Tộ Hưu, một nhà phê bình thẳng thắn môn khí công và một người bảo vệ chủ nghĩa Mác quyết liệt, xuất hiện trên một chương trình truyền hình ở Bắc Kinh công khai chỉ trích sự phi khoa học của khí công, và đề cập cụ thể đến Pháp Luân Công. Các học viên Pháp Luân Công đã đáp trả bằng các cuộc biểu tình hòa bình và yêu cầu đài truyền hình xin lỗi.
Nếu chúng ta được hỏi tại sao hạnh phúc lại quan trọng, chúng ta không thể đưa ra thêm lý do bên ngoài nào. Chỉ là rõ ràng nó quan trọng.” Tuyên bố này của Richard Layard, một nhà kinh tế và người ủng hộ ‘tâm lý tích cực’ tóm tắt niềm tin của nhiều người ngày nay. Đối với Layard và những người như ông, rõ ràng mục đích của chính phủ là thúc đẩy một trạng thái tập thể hạnh phúc.
Tuy nhiên sự bao gồm đồng minh dị tính vào thuật ngữ LGBT đã dấy lên tranh cãi khi mà những người dị tính đã dùng phong trào LGBT để tăng sự nổi tiếng và địa vị trong những năm gần đây, và nhiều nhà hoạt động xã hội LGBT đã chỉ trích thế giới quan định chuẩn hóa dị tính của những người dị tính nhất định. Còn thuật ngữ LGBTIH được sử dụng ở Ấn Độ để bao gồm hijra third gender những tiểu văn hóa có liên quan. Trong tháng 3 năm 1996, do bất đồng gia tăng, Pháp Luân Công đã rút khỏi HNKKT, sau đó nó đã hoạt động không phụ thuộc vào một hiệp hội chính thức nào của nhà nước Trung Quốc. Đại diện của Pháp Luân Công đã cố gắng để đăng ký Pháp Luân Công với các cơ quan khác của chính phủ, nhưng đã bị từ chối. Lý Hồng Chí và Pháp Luân Công kể từ đó đã đứng ngoài các mối quan hệ cá nhân và giao dịch tài chính với nhà nước, vốn là tiêu chí đảm bảo cho các thầy dạy khí công và các tổ chức khí công của họ có thể tìm được một chỗ đứng trong hệ thống nhà nước Trung Quốc, và được pháp luật nhà nước này bảo vệ.
Kế hoạch kéo đổ tượng Lenin và đập phá lăng Hồ Chủ tịch đều được nhóm này công bố công khai trên mạng xã hội trước khi tiến hành. Ngày 27 tháng 3 năm 2014, bốn người này đã bị tòa kết án 4-6 năm tù vì tội gây rối trật tự công cộng và phá hoại công trình Nhà nước. Nhưng theo báo Đại Kỷ Nguyên (thuộc sở hữu của Pháp Luân Công) thì bốn người này không phải học viên Pháp Luân Công. Pháp Luân Công cho rằng Giang Trạch Dân phải chịu trách nhiệm cá nhân về quyết định đàn áp Pháp Luân Công này. Peerman trích dẫn các lý do như sự ghen tỵ cá nhân đối với Lý Hồng Chí (còn đang nghi ngờ); Saich chỉ ra sự giận dữ của Giang là do sự phát triển trên quy mô rộng rãi của Pháp Luân Công, và cuộc đấu tranh tư tưởng là nguyên nhân cho sự đàn áp sau đó.
Ở Nhật Bản, văn hóa và những tôn giáo lớn không có thái độ thù ghét những cá nhân đồng tính, nước này không có luật nào chống lại đồng tính luyến ái nhưng hôn nhân đồng tính thì không được công nhận.. Năm 2010, trong khuôn khổ Diễn đàn nhân dân ASEAN, Mạng lưới Xu hướng tính dục và Bản dạng giới ASEAN được hình thành. Đây là lần đầu tiên, quyền của người đồng tính, song tính và chuyển giới được nhắc đến trong tuyên bố chung của Diễn đàn thường niên, đặt nền tảng cho những hoạt động tích cực của mạng lưới để thúc đẩy quyền của LGBT trong khu vực. Ethan Gutmann, một nhà báo báo cáo về Trung Quốc kể từ đầu những năm 1990, đã cố gắng giải thích sự thiếu đồng cảm của công chúng với Pháp Luân Công như là một phần bắt nguồn từ những thiếu sót của Pháp Luân Công trong quan hệ công chúng. Không giống như các nhà hoạt động dân chủ Trung Quốc hay người Tây Tạng, vốn được phương Tây thông cảm, “Pháp Luân Công đã đồng hành theo một nhịp điệu đặc thù Trung Quốc”, Gutmann viết. Hơn nữa, những nỗ lực truyền bá thông điệp của các học viên Pháp Luân Công đã sao chép hình thức tuyên truyền của chính Đảng Cộng sản Trung Quốc, bao gồm xu hướng phóng đại, tưởng tượng ra “những hình thức tra tấn theo kiểu Cách mạng Văn hoá”, hay “hô khẩu hiệu thay vì trình bày sự việc”.
Các nhà hoạt động LGBT+ và các nghệ sĩ đã sử dụng những áp phích để nâng cao nhận thức về vấn đề này kể từ khi phong trào bắt đầu. Theo James Tong, chính quyền áp dụng cả những giải pháp cưỡng chế Pháp Luân Công và việc “chuyển hóa” của các học viên. Đến năm 2000, Đảng Cộng sản nâng cấp chiến dịch của mình bằng cách tuyên án các học viên “tái phạm” buộc phải “học tập cải tạo thông qua lao động”, với nỗ lực để họ từ bỏ niềm tin vào Pháp Luân Công và “chuyển biến” những suy nghĩ của họ. Điều khoản này cũng được cảnh sát sử dụng khá tùy tiện, trong khi một số học viên đã bị kết án với các tội danh mơ hồ, chẳng hạn như “gây rối trật tự xã hội”, “gây nguy hiểm cho an ninh quốc gia”, hoặc “lật đổ hệ thống xã hội chủ nghĩa”. Theo Bejesky, đa số học viên Pháp Luân Công bị tù dài hạn được xử lý hành chính thông qua hệ thống này thay cho hệ thống tư pháp hình sự. Sau khi hoàn thành thời gian học tập cải tạo, những học viên vẫn giữ niềm tin Pháp Luân Công sau đó sẽ bị giam giữ trong các “trung tâm giáo dục pháp luật” được thành lập bởi chính quyền cấp tỉnh để “chuyển hóa tâm trí”.
Điều này đã đánh dấu một bướt ngoặt và sự khởi đầu của thời kỳ thành công nhất trong cuộc đời vận chuyển của Cutty Sark – vận chuyển len từ Úc sang Anh. Một chuyến đi như vậy chỉ mất dưới 12 tuần, nhanh hơn tất cả con thuyền buồm khác vào thời điểm đó khoảng 1 tháng. Các ấn phẩm LGBT+, lễ diễu hành tự hào và những sự kiện liên quan như sân khấu này tại Bologna Pride 2008 ở Ý, thường xuyên sử dụng thuật ngữ LGBT thay vì thêm các chữ cái mới và giải quyết các vấn đề về vị trí của các chữ cái trong tiêu đề mới. Việc biên dịch các bài giảng của Pháp Luân Công bắt đầu được thực hiện vào cuối năm 1990.